MoraNow's Blog

Những bài viết & tin tức mới nhất đến từ MoraNow và các Cố vấn

Câu chuyện ở lại Mỹ qua mùa dịch

Báo chí vẫn đưa tin hàng ngày về con số leo thang theo cấp nhân của những ca nhiễm Covid-19 tại Mỹ. Vậy đối với các du học sinh chọn phương án ở lại, cuộc sống của các bạn ấy những ngày qua diễn ra như thế nào?

Hãy cùng MoraNow gặp gỡ 03 nhân vật vừa tốt nghiệp được một năm tại Mỹ và lắng nghe những chia sẻ rất chân thực về cuộc sống của họ nhé.


TRẦN MINH TRANG

1 – Gia đình Trang thể hiện sự lo lắng như thế nào?

Bố mẹ thay phiên nhắn tin, gọi điện hỏi thăm mình. Gia đình mình ở Việt Nam có khi còn biết rõ tình hình dịch bệnh hơn cả mình nữa (bởi ở nhà đưa tin nhanh lắm ấy). Mặc dù mình cũng chủ động chỉ ở trong nhà thôi, nhưng bố mẹ luôn nhắc nhở chuyện sức khoẻ, ăn uống, dọn dẹp để phòng tránh dịch. Bố mình đã nhắc phải chuẩn bị tinh thần trữ đủ đồ ăn từ tầm tuần thứ 2 của tháng 3, trong khi nước Mỹ tận gần cuối tháng 3 dịch mới bùng phát nghiêm trọng ấy. Đúng là chẳng đâu bằng tinh thần “chống dịch như chống giặc” nhỉ?

2 – Trang đã làm gì để trấn an gia đình?

Mình cũng hay chia sẻ với bố mẹ rằng mình hôm nay nấu món gì, và hay hỏi thăm cả nhà hơn. Ở cách xa 10 ngàn cây số, mình nghĩ điều duy nhất mình có thể làm chính là tự chăm sóc bản thân mình thật tốt.

3 – Lí do Trang quyết định ở lại? 

Mình đi làm toàn thời gian ở Mỹ, nên việc ra khỏi Mỹ hiện giờ là gần như không thể. Hơn nữa, hiện giờ biên giới các nước đều đã bị đóng, việc di chuyển bằng máy bay cũng cực kì khó khăn.

4 – Cuộc sống hàng ngày của Trang trong giai đoạn này?

Mình may mắn vì làm trong lĩnh vực công nghệ, nơi mà gần như 100% khối lượng công việc có thể làm online. Mình ở cách tâm dịch thành phố New York khoảng 3.5 tiếng lái xe, nên mọi thứ vẫn còn khá là “trong tầm kiểm soát” tại khu mình ở. Mình được dậy muộn hơn một tí (vì làm ở nhà), và thực sự cũng không quá là căng thẳng đâu (vì mình nghĩ mình luôn có ý thức cao từ những ngày đầu rồi). Mọi người đi chợ thì cũng đã có ý thức hơn một xíu (người già đeo khẩu trang rất nhiều nhé), mà giới trẻ thì vẫn khá là thoải mái với các lời khuyên từ chính phủ về việc đeo khẩu trang. Đây cũng là một vấn đề khá nan giải với nước Mỹ đấy. Mình cũng có nhiều thời gian hơn để nấu ăn nữa. Báo chí thì đến 90% là đăng tin về dịch bệnh, vì nước Mỹ chưa bao giờ trải qua tình cảnh như thế này cả. Hàng quán, trường học, v.v thì cũng đều đóng cả rồi. Mình cũng mong cho dịch bệnh qua thật nhanh, và mong nước Mỹ sẽ thật mạnh mẽ vượt qua khủng hoảng về cả y tế lẫn kinh tế này.

LƯƠNG QUỐC VIỆT

1 – Gia đình Việt thể hiện sự lo lắng như thế nào?

Gia đình lo lắng còn hơn mình vì đọc tin trên mạng và xem tivi thấy ở Mỹ kinh khủng quá. Gọi điện bắt mua bảo hiểm sức khoẻ, đeo khẩu trang, găng tay, đội mũ, không ra đường. Nhưng đương nhiên mình vẫn phải ra vì mình đi làm. 

2 – Việt đã làm gì để trấn an gia đình?

Chắc là… bố mẹ dặn cái gì thì gật đầu cái đó! Tốt nhất khi bố mẹ gọi FaceTime thì nên ở nhà nằm giường. Hồi dịch lên cao trào bố mẹ mình hầu như gọi mỗi ngày và vẫn dặn dò đủ thứ. Mình không thể làm gì hơn ngoài trấn an mọi người là mình hạn chế ra ngoài, không tiếp xúc với người lạ và không ra những khu công cộng gần nhà. 

3 – Lí do Việt quyết định ở lại?

Lí do ở lại khá là đơn giản: mình mới tốt nghiệp và thời gian này là thời gian mình đi làm theo “OPT status”. Thời gian nhiều du học sinh quyết định bay về Việt Nam để tránh dịch thì mình không về vì lúc đó vẫn đang đi làm. Nhưng hiện tại công ty cho nghỉ ở nhà hết rồi nên mình dành thời gian apply Master, nên thôi khỏi về Việt Nam. Cá nhân mình thấy về Việt Nam hay không không quan trọng bằng việc bạn có ý thức hay không. Ở lại chấp hành đúng luật và chỉ ra ngoài khi cần thiết, không ra những nơi công cộng thì mọi thứ vẫn không đến nỗi tệ.

4 – Cuộc sống hàng ngày của Việt trong giai đoạn này?

Cuộc sống không có gì thay đổi nhiều ngoài việc bây giờ ai cũng ở nhà. Thỉnh thoảng vẫn phải đi chợ vì nhà mình không trữ đồ ăn mà cỡ 3-4 ngày mua 1 lần. Nhà có phòng Gym nhỏ nên vẫn duy trì được. Thỉnh thoảng dắt chó đi dạo quanh khu nhà cho thay đổi không khí. Nhìn chung, cuộc sống ở giai đoạn này vẫn khá ổn, không bế tắc như nhiều người nói.

HOÀNG ANH THƯ

1 – Gia đình Thư thể hiện sự lo lắng như thế nào?

Gia đình mình cũng hơi lo sợ. Các bác mình ngày nào cũng hỏi han rồi còn share mấy bài hát chống dịch nữa ấy, như là bài “Trống cơm chống Covid”!! Rồi cũng sợ mình bị racist (phân biệt) vì thấy trên mạng nhiều bài viết về việc người Châu Á bị phân biệt quá. Mọi người còn dặn mang theo pepper spray (lọ xịt cay) để có gì còn phòng vệ.

2 – Thư đã làm gì để trấn an gia đình?

Mình cũng không trấn an gia đình gì nhiều vì mọi người cũng hiểu lí do mình ở lại. Mình chỉ nghe lời mọi người, rửa tay thường xuyên và hạn chế ra ngoài thôi. Với cả trước đây, mình thường nói chuyện khoảng 1 tháng 1 lần với gia đình, nhưng mùa dịch mình 1 tuần gọi về 1 lần. Và mình cũng cố gắng cập nhật tình hình bản thân trên mạng xã hội nhiều hơn, để mọi người nắm được và yên tâm. Mọi người lo lắng nên nhắn hỏi rất nhiều, trả lời mãi không xuể! 

3 – Lí do Thư quyết định ở lại?

Mình ở lại vì công việc không nghỉ được. Và mình cũng tin là chính phủ Mỹ sẽ kiểm soát được bệnh dịch.

4 – Cuộc sống hàng ngày của Thư trong giai đoạn này?

Hiện tại mình đang hạn chế đi làm, chỉ ra ngoài vào những ngày cần thôi. Mỗi ngày đi làm đều hơi sợ vì mình dùng phương tiện công cộng, và mình cũng sợ bị racist nữa. Lúc đầu mọi người thấy mình đeo khẩu trang thì có vẻ hơi dè chừng và tránh xa. Giờ có lệnh đeo khẩu trang rồi nên cũng tự tin, đỡ lo bị racist hơn. May mắn mình không bị mất việc như nhiều người ở đây nên cuộc sống không có quá nhiều biến đổi.


Nếu hiểu được những sự thật đang diễn ra ở Mỹ thì sẽ thấy rằng mọi thứ cũng không quá đáng lo, miễn là chúng ta biết tự ý thức và bảo vệ bản thân trong những ngày này, phải không các bạn?

———————-

🌐 MoraNow – nền tảng online kết nối học sinh Việt Nam và các du học sinh Mỹ đi trước

📖 Khám phá danh sách cố vấn và đặt lịch hẹn ngay bây giờ tại: https://bit.ly/mora_200420 

🤝 Trở thành Đối tác Cố vấn trên Mora: https://bit.ly/mora_200420_counselor